Monday, July 22, 2024

Mời Các bạn đọc những điều viết về Thương Phế Binh VNCH dưới đây Thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa

Chúng tôi tri ân những người đã chịu nhiều thiệt thòi” : Gần 15,000 lượt người tham dự “Cám Ơn Anh, Người Thương Binh VNCH”
Sunday, June 25, 2006

Gần 15,000 lượt người đã tham dự một đại nhạc hội kéo dài gần bảy tiếng đồng hồ vào ngày 25 Tháng Sáu, 2006, tại Trung Học Bolsa Grande, Garden Grove, California. (Hình: Vũ Ðình Trọng/Người Việt)   

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thục Văn/NV

 

WESTMINSTER, California - Dù nắng gay gắt và theo thông báo, chương trình 

sẽ kéo dài cho đến bảy giờ tối, ngay từ 11 giờ 30 trưa Chủ Nhật, 25 Tháng Sáu, 

2006, nửa tiếng trước giờ khai mạc Ðại nhạc hội “Cám Ơn Anh, Người Thương 

Binh Việt Nam Cộng Hòa,” hàng ngàn người Việt đã tề tựu tại sân vận động của

 trường Trung Học Bolsa Grande thuộc thành phố Garden Grove, California, để 

chờ tham dự Ðại nhạc hội này.

Các bãi đậu xe quanh trường trung học Bolsa Grande và công viên Garden Grove đều chật cứng, những người đến sau giờ khai mạc một chút đành phải đậu xe dọc các con đường nhỏ, đối diện sân vận động của trường Bolsa Grande. Bà Thu Trần, ở Westminster, một trong những khán giả có mặt trước giờ khai mạc, cho biết:

 “Tôi tin lát nữa, lượng người tham dự sẽ đông hơn. Tôi đến sớm để giữ chỗ cho gia đình. Sau khi trận Hòa Lan và Bồ Ðào Nha kết thúc, ông xã tôi sẽ đưa mấy

 đứa nhỏ tới đây.”

Ðại nhạc hội “Cám Ơn Anh, Người Thương Binh Việt Nam Cộng Hòa” do Hội H.O. Cứu trợ Thương phế binh và Quả phụ Việt Nam Cộng Hòa tổ chức. Bà Nguyễn

 Hạnh Nhơn, cựu Trung tá Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, đại diện Ban Tổ chức, tâm sự: “Cuộc chiến tranh đã qua để lại nhiều đau thương. Hàng trăm ngàn người lính đã hy sinh bỏ lại cha mẹ già, vợ dại, con thơ không nơi nương tựa. Hàng trăm ngàn người lính khác trở thành phế nhân, kiếm sống hết sức cực khổ. 

Trước đây, đã có một số nơi, một số người giúp đỡ thương binh và quả phụ Việt Nam Cộng Hòa nhưng chỉ như muối bỏ bể. Lần này, Hội H.O. Cứu trợ Thương 

phế binh và Quả phụ Việt Nam Cộng Hòa mạnh dạn tổ chức Ðại nhạc hội này để gây quĩ nhằm có thể giúp đỡ họ hữu hiệu hơn.”Thiện ý đó đã được nhiều cá nhân và tổ chức đáp ứng. Ngoài sự hỗ trợ của Tổng hội Sinh viên Việt Nam, Trung tâm Asia, Ðài Truyền hình SBTN, còn có rất nhiều đoàn thể tham gia. Theo Ban Tổ chức, “đã có cả trăm nhạc sĩ, ca sĩ, nghệ sĩ, MC 

ghi danh biểu diễn không nhận thù lao trong Ðại nhạc hội “Cám Ơn Anh, Người Thương Binh Việt Nam Cộng Hòa.” Rất nhiều khán giả tham dự đại nhạc hội, hoặc 

gửi tiền trực tiếp cho Ban Tổ chức, hoặc bỏ tiền vào các thùng lạc quyên. Những người Việt ở xa, chỉ có thể theo dõi đại nhạc hội qua sóng của Ðài Truyền hình 

SBTN (tường thuật trực tiếp) thì đóng góp qua điện thoại. MC Trịnh Hội tiết lộ: 

“Ban Tổ chức có sáu lines để nhận điện thoại của đồng bào ở Hoa Kỳ và Canada gọi vào và cả sáu đều bận liên tục.”Ðại nhạc hội có những khán giả đặc biệt, như cựu Trung Sĩ Nhất Dương Văn Hồng, nguyên Tiểu đội trưởng một tiểu đội Thám báo của Chi khu Thạnh Phú, Tiểu khu Kiến Hòa, bị cụt tay phải và một ngón bàn tay trái, đứt động mạch đùi trái vào 

Tháng Tư, 1972. Ông kể: “Tuy tôi đã tàn phế nhưng năm 1978, tôi vẫn bị bắt đi cải tạo 5 năm bởi họ xem tôi là ác ôn, có nợ máu, không thể dung tha. Ðến khi 

được tha, tôi tiếp tục bị quản chế. Chịu không nổi, năm 1990, tôi vượt biên. Khi còn ở Indonesia, thương binh như tôi và quả phụ, con em tử sĩ Việt Nam Cộng Hòa đã được Hội Thương binh Quân lực Việt Nam Cộng Hòa giúp đỡ, khi thiếu thốn, được giúp đỡ mới hiểu hết giá trị của sự giúp đỡ. Bây giờ, ở Bến Tre quê tôi, vẫn còn rất nhiều thương binh và quả phụ, con em tử sĩ quân lực Việt Nam Cộng Hòa, họ hết sức nghèo khổ. Họ không chỉ cần giúp đỡ cơm áo, xe lăn, chân giả, tay giả. Anh em rất tủi thân vì sự hy sinh của họ bị lãng quên nên cần được an ủi cả về tinh thần.” Ông Trần Thy Vân, nguyên Ðại đội trưởng Ðại đội 1, Tiểu đoàn 21, Liên đoàn 1 Biệt Ðộng Quân, bị mất hai chân trong một trận chiến tại Mộ Ðức, Quảng Ngãi vào Tháng Ba, 1974, góp thêm: “Sau Tháng Tư, 1975, phần lớn thương binh Quân lực Việt Nam Cộng Hòa phải đi xin ăn, sau này lúc có vé số, anh em mới chuyển qua bán vé số kiếm sống. Ða số anh em kiếm sống hết sức chật vật. Có trải qua cảnh đó mới biết, mới dễ thông cảm. Hội Thương binh Quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã từng quyên góp giúp đỡ một số anh em bị cụt hai tay, cụt hai chân, mù hai mắt, liệt tứ chi nhưng không xuể. Thương binh, quả phụ và con em tử sĩ Quân lực Việt Nam Cộng Hòa đói khổ, cần giúp đỡ nhiều  chết cũng nhiều. Tổ chức giúp đỡ càng sớm, càng tốt. 

Cần nhất là làm sao để đưa quà tặng của mình đến tận tay người nhận. Nếu làm không khéo thì chính quyền Cộng sản sẽ chặn lại.”

Ðó là những khán giả đặc biệt, còn những khán giả bình thường? Jacquelin Vũ, 36 tuổi, đến dự đại nhạc hội cùng gia đình, nhận xét: “Có lẽ sẽ có nhiều người cũng biết như tôi, một chương trình biểu diễn ngoài trời sẽ kèm theo nhiều hạn chế về trật tự, chất lượng nghệ thuật. Tuy nhiên chúng tôi vẫn mua vé, vẫn đến dự vì muốn biểu lộ sự tri ân những người đã hy sinh rất nhiều và đã gánh chịu rất nhiều thiệt thòi.”


8view.jpg

9view.jpg 
 
3view.jpg
   Thanh Lan : Anh không chết đâu Anh.
7view.jpg
Bắm vào hàng dưới đây để xem dầy đủ hình ảnh  về ngày Đại Hội Cám Ơn
 Anh người TPB VNCH (.25 tháng 6 -2006)
Nhung hinh Anh Dai nhac hoi CAM ON ANH.TPBVNCH(bam tung tam anh de xem hoac view Slideshow voi 2 second hoac bam NEXT o cot ben phai de xem toan bo.
Đại Nhạc Hội Cứu Trợ Thương Phế Binh VNCH và Gia Đình Tử sĩ
Hơn 15,000 người tham dự đại nhạc hội Cám Ơn Anh, người thương binh quân lực VNCH Jun 26, 2006

Nhiều người đã gọi ngày hôm qua là một sự kiện có một không hai, ở nhiều khía cạnh chung quanh Đại nhạc hội Cám Ơn Anh, Người Thương Binh 

Quân lực Việt Nam Cộng Hòa, do Trung tâm Asia, đài truyền hình SB-TN phối hợp tổ chức về phần văn nghệ, phối hợp với Hội HO cứu trợ Thương phế binh và cô nhi quả phụ đã diễn ra suốt từ 12 giờ trưa đến 7 giờ chiều ngày hôm qua.

Trước giờ khai mạc, đồng bào đã đến sớm náo nức tham dự, trong lúc một chiếc máy bay kéo biểu ngữ bay trên bầu trời Little Saigon với hàng chữ Cám Ơn Anh Người Thương binh Việt Nam Cộng Hòa. Trên sân cỏ và chung quanh các cựu quân nhân, cảnh sát viên mặc quân phục, các đoàn viên Gia đình Phật Tử Miền Quảng Đức hăng hái mỗi người một nhiệm vụ của mình đóng góp cho đại nhạc hội gây quỹ giúp Thương Phế Binh và quả phụ còn ở lại quê nhà. Ngoài các thành viên Cộng đồng Việt Nam Nam Cali, các vị chức sắc tôn giáo, dân cử,.v.v người ta thấy đông các hội đoàn như Liên Hội Cựu Chiến Sĩ, các hội ái hữu Thủy Quân Lục Chiến, Quân Báo, Lôi Hổ, Biệt kích 81, Pháo Binh, Truyền tin, Thủ Đức, Đồng Đế, Thiếu Sinh Quân, Cảnh sát quốc gia, Quân Cảnh, hội quân cán chính Việt Nam Cộng Hòa, hội bảo tồn truyền thống vân vân. Trước khi vào nơi trình diễn văn nghệ, đồng bào xúm lại bàn ký tên hỗ trợ nghị quyết Cờ Vàng tại Hạ Viện California. Hàng ngàn đồng bào đã che dù giữa trời nắng, ngồi trên sân cỏ hoặc hàng ghế tham dự đại nhạc hội.

Đây là nhạc hội được thu hình trực tiếp bởi đài truyền hình SB-TN, để bà con ở xa được dịp xem biết và gây quỹ giúp các Thương phế binh và quả phụ đang sống ở Việt Nam. Vào lúc 1 giờ trưa, sau phần nghi lễ chào quốc kỳ và những diễn từ ngắn của ban tổ chức, chương trình văn nghệ đã bắt đầu được điều khiển do những M.C. nổi tiếng của cộng đồng người Việt tại hải ngoại như Nam Lộc, Leyna Nguyễn, Việt Dzũng, Minh Phượng, Orchid Lâm Quỳnh, Đỗ Tân Khoa, Trịnh Hội, Giáng Ngọc, Ngụy Vũ, Trần Quốc Bảo, và đặc biệt với sự xuất hiện của Nguyễn Cao Kỳ Duyên. Trong lúc các tiếng hát đang được cất lên, thì toàn bộ anh chị em xướng ngôn viên của đài truyền hình SB-TN đã làm việc liên tục để bắt đầu chương trình trực tiếp truyền hình lần đầu tiên bằng hệ thống satelitte, kéo dài suốt 6 tiếng đồng hồ để được trình chiếu trên toàn quốc Hoa Kỳ, Canada và Úc Đại Lợi. Một căn lều đã được dựng và trong đó, hệ thống công ty Total Call USA đã dựng 6 đường dây điện thoại trực tiếp cho mọi người có thể gọi vào để đóng góp tiền bạc. Những ca sĩ nổi tiếng thay phiên nhau ngồi trực điện thoại và trả lời bà con cô bác, để nhận những đóng góp của khán giả. Trước đó qua những lời kêu gọi của đài SB-TN, khán giả đã gởi về đóng góp trực tiếp cho đài với số tiền lên đến trên 70,000 đô-la, và ngày hôm qua mọi người không ngờ khi vào giờ chót ban tổ chức loan báo là những đóng góp trực tiếp trên hệ thống SB-TN qua chương trình Telethon, đã lên đến trên 66,000 đô-la nữa.

Một chi tiết đáng chú ý là công ty Total Call USA cho biết chỉ trong 6 tiếng đồng hồ, có đến hơn 7300 cú điện thoại gọi vào để đóng góp tiền bạc, mà trong đó vì điện thoại bận liên tục nên những nghệ sĩ chỉ trả lời được có khoảng 20%, tức là khoảng 1500 cú điện thoại. Số còn lại vì không chờ được nên đã cúp và hứa hẹn sẽ gởi tiền sau. Trong khi đó chương trình văn nghệ vẫn diễn ra với nhiều tiết mục đặc biệt. Người ta thấy ngoài những tiếng hát của trung tâm Asia, còn có sự xuất hiện của nữ ca sĩ Loan Châu, Trúc Lam Trúc Linh của trung tâm Thúy Nga, một màn trình diễn của một ban nhạc gồm những nhạc sĩ trong quân đội Việt Nam Cộng Hòa ngày xưa là ban nhạc The Soldier, một số những tiếng haut trẻ như Bảo Việt hay những thành viên của ban nhạc Black April. Nổi bật nhất trong ngày hôm qua là hai bạn trẻ Huy Phong và Huy Phát trong nhạc phẩm "Ba", nói về ba sọc đỏ trên lá cờ vàng là tượng trưng cho tự do, dân chủ và nhân quyền. Màn trình diễn của nữ ca sĩ Thanh Lan với ca khúc "Anh không chết đâu anh", được phụ diễn bởi các toán quân nhân trong hội Bảo Tồn Truyền thống quân lực Việt Nam Cộng Hòa, với cả xe Jeep và xe GMC chở theo những binh sĩ Thủy Quân Lục Chiến đã từng tham chiến tại chiến trường Iraq đóng phụ diễn. Các tiết mục khác cũng được sự cổ võ nhiệt tình của khán giả, và sau khi hát xong chính các ca nhạc sĩ đã cầm thùng xuống xin đồng bào đóng góp để giúp đỡ cho những thương phế binh tại quê nhà.

Theo lời bà Hạnh Nhơn, chủ tịch hội H.O. Cứu trợ Thương phế binh cho biết hiện nay hội đang có trên 7 ngàn hồ sơ đang cần được giúp đỡ, và còn đang nhận thêm hàng ngàn những hồ sơ khác. Trong các năm qua, hội đã giúp 8,430 lần cho thương phế binh và quả phụ ở Việt Nam. Bà đã xúc động khi cho biết rằng với thành quả này, hội nay có thể giúp cho những người này có một số vốn nho nhỏ để làm ăn, thay vì chỉ cung cấp một số tiền nhỏ để mua nạng hay mua xe lăn xe lắc như trước đây. Trong chương trình, ban tổ chức cũng đã công bố các vị hảo tâm bảo trợ được liên tục loan báo trên loa phóng thanh, người mười đồng, kẻ một trăm hai trăm, đặc biệt bà Nghiêm tú Lan công ty Realty World 10,000 đồng, chủ nhân Valleyjo Furniture Galleries 10,000 đồng, nhà hàng Thanh Thanh ở Arlington Texas từ xa cũng gọi về đóng góp 5000 đồng, những cơ sở khác đóng góp từ 500 đến một ngàn hai ngàn rất nhiều. Ngay cả những ca sĩ từ xa không về kịp như Thế Sơn cũng đóng góp 500 đô-la, nữ ca sĩ Minh Tuyết kẹt máy bay từ San Jose cũng gọi về đóng góp 2000 đô-la. Mặc dù ngày hôm qua là một ngày nóng kỷ lục, nhưng cái nóng đã không làm nản lòng những nghệ sĩ và các anh chị em trong ban tổ chức, đồng bào cũng đội mũ che dù ngồi thưởng thức cho đến phút cuối cùng. Không khí vui nhộn như một ngày hội và kéo dài cho đến 7 giờ chiều mới chấm dứt trong sự tiếc nuối của khán giả có mặt. Đến giờ phút cuối, ban tổ chức tuyên bố tiền đóng góp tại chỗ và qua các khán giả của đài truyền hình SB-TN lên đến trên 180,000 đồng, cộng thêm những số tiền khác được bà Hạnh Nhơn tiên đoán tổng cộng có thể lên trên 300,000 mỹ kim.

Chi tiết về tài chánh sẽ được tổng kết và loan báo trong một vài ngày tới.

Chuyện trò cùng đồng đội: Nghĩ về Thương Phế Binh VNCH tại quê nhà

QUẾ HƯƠNG

Là chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa, dù chiến đấu nơi tiền tuyến hay giữ gìn an ninh cho hậu phương, họ đều là chiến hữu đã ngày đêm đối diện trước họng súng của quân thù để bảo quốc an dân. Lúc xông pha nơi chiến trận họ kiên cường giữ vững tay súng, lúc giữ gìn an ninh cho hậu phương họ từng bước dọ giẫm khám phá những hang ổ bí mật, kéo lên từng tên Việt Cộng nằm vùng để chiêu hồi chúng trở về với chính nghĩa quốc gia.

Trong những cuộc chạm trán đó dù là trận địa chiến hay tâm lý chiến, chẳng may chiến hữu của chúng ta đã gục ngã và hy sinh một phần thân thể cho tổ quốc thân yêu, để ngày trở về trên đôi nạng gỗ, trên chiếc xe lăn, có mẹ già, có đàn em thơ, có tình đồng đội, có người yêu thủy chung mừng đón.

Những người trai thời ly loạn đã làm tròn nghĩa vụ đối với quốc gia, tổ quốc ghi ơn các anh, toàn dân ngưỡng mộ các anh, lịch sử sẽ ghi danh các anh và chính quyền Việt Nam Cộng Hòa cũng không quên bảo hộ, nuôi dưỡng các anh khi các anh trở thành phế nhân.

Nhưng nước mất nhà tan, quân đội đã tan hàng rã ngũ, các anh sống trên quê hương yêu dấu như xa lạ với chế độ hiện hữu đang cai trị sắc máu, thiếu tự do dân chủ, thiếu ấm no hạnh phúc, nỗi niềm đắng cay nghiệt ngã nhất mà các anh phải mòn mỏi gánh chịu sống lây lất ngồi đầu đường xó chợ, nơi bến đò công viên, để bán vé số, để ca hát, thậm chí các anh cầm túi vải với đôi chân không còn, với vết thương lở loét, ngồi chờ từng đồng bố thí của người qua đường để nuôi sống bản thân, các anh có niềm đau sâu kín, niềm đau của kiếp người bị kỳ thị, bị xua đuổi rẻ khinh.

Trong suốt chiều dài lịch sử chiến tranh thế giới, chưa có quân đội nào khi dành được chiến thắng, lại đối xử dã man vô nhân đạo với thương phế binh của đối phương như Cộng Sản Bắc Việt đối với quân đội Việt Nam Cộng Hòa, cho dù là cuộc chiến giữa đa quốc gia cũng không phân biệt đối xử tàn bạo, khát máu như vậy; trong khi đó quân đội Việt Nam Cộng Hòa và Cộng Sản Bắc Việt lại là người đồng chủng.

Trải qua bao lớp bụi thời gian, niềm cay đắng như tồn tại trong lòng đang trào dâng mà không sao ngăn được niềm cảm xúc như chia sẻ, như thương xót cho các chiến hữu của chúng ta còn đang kẹt lại ở quê nhà.

Hồi tưởng lại một lần “đi thăm nuôi” trên chuyến xe đò đưa khách từ Biên Hòa đến Trảng Bom Long Khánh, tôi đã chính mắt nhìn thấy các anh, lê lết trên vỉa hè và hát bài “anh đi chiến dịch”, nghe giọng hát các anh mà tôi muốn chết điếng trong lòng, số tiền gói ghém dành dụm bao ngày đủ để mua vé xe đò “đi thăm nuôi”, tơi cũng lấy ra ấn vào tay các anh thật kín đáo, tôi nhìn các anh bằng đôi mắt cảm thông mà không nói thành lời, rồi lặng lẽ bước đi để che giấu tiếng nấc nghẹn ngào của người đồng cảnh ngộ!

Tôi đâu có hơn gì các anh, cũng tan tác cũng chán chường trong những tháng năm còn ở quê nhà, mỗi lần “đi thăm nuôi” hai tuần một lần, cho ba người thân nhứt trong gia đình, tôi lúc nào cũng lam lũ ngồi đồng áng quanh năm ba vụ lúa, bàn tay tơi nhám nhúa, sần sùi, sưng húp, ngón tay cong queo vì tỉa những tép mạ cấy xuống ruộng sâu mà ngày đêm hằng khấn vái mong cho ngày mùa trĩu hột để có tiền “đi thăm nuôi”.

Tôi đâu có hơn gì các anh, cũng lo sợ rằng người đi không về được bến hẹn, bỏ lại mình thêm một lần nữa côi cút, giá bụa lẻ loi trông ngóng từng ngày như người đi muôn dậm xa xôi trong Chinh Phụ Ngâm Khúc.

Nhưng tôi có được may mắn hơn các anh, là người chinh nhân sau khi ra tù trở về đã được chính phủ Hoa Kỳ giàu lòng nhân ái cưu mang.

Mặc dù cuộc sống trên đất Mỹ giàu mạnh, có tự do dân chủ, muốn ấm no cũng phải trả giá bằng mồ hôi và tính toán chi ly mới đủ trang trải cho mọi việc, nhưng không vì thế mà chiến hữu hải ngoại quên các anh và ngược lại rất nhớ đến các anh.

Chúng tôi lại nghĩ đến các anh, những người sa cơ thất thế trên chính trường miền Nam Việt Nam còn kẹt lại nơi quê nhà đang bị tật nguyền và oằn oại đau khổ vì khó khăn chật vật trong cuộc sống.

Những dòng tâm tình, mộc mạc chân thành này, thương gửi về các anh và kêu gọi chiến hữu của chúng ta may mắn sang được bến bờ tự do, luôn nghĩ đến các anh “miếng khi đói bằng gói khi no” cũng như thời gian qua chúng ta luôn vận động gởi quà về quê nhà để giúp đỡ cá dồng đội bất hạnh và quả phụ tử sĩ trong dịp đầu năm như một niềm an ủi, như chia xẻ nỗi lòng thầm kín của các anh, người thương phế quân cán chính Việt Nam Cộng Hòa ở quốc nội.

QUẾ HƯƠNG

Date: Mon, 5 Jun 2006 23:06:42 -0700 (PDT)
From: Send an Instant Message "nam nguyen" <tramnguyen58@yahoo.com>  View Contact DetailsView Contact Details   Add Mobile Alert
Yahoo! DomainKeys has confirmed that this message was sent by yahoo.com. Learn more
Subject: Re: Dai Nhac Hoi.
To: "ngiem nguyen" <ngiem36@yahoo.com>
K11  Các Bạn;
Ta đựơc may mắn sang đây, vẫn mang trong lòng dồng đội của chúng ta ở quê nhà một món nợ, Nay la dịp chúng ta đóng góp công sức , việc này cá nhân không thể đảm trách đượcc ,nay có dip  vậy ban nào muốn tham gia hãy liên lạc với tôi dể chúng ta cùng đóng góp .
Nhờ trang này với tư cách cá nhân tôi kêu gọi, tôi sẽ trao dổi với BDH chi hội Nam Calf nếu đồng ý thì nó trở thành của chi hội nam calf.
Nguyễn Ngọc Trầm.
Hơn 60 Ca Sĩ, 20 Nhạc Sĩ, với 10 MC cùng trình diễn trong đai nhạc hội“CÁM ƠN ANH-Người Thương Binh VNCH” Chủ Nhật 25 Tháng 6, 2006 tại sân vận động Bolsa Grande, Nam California
(Nguyễn Hùng Nhiên ghi nhận), Jun 05, 2006

“Những người ba mươi năm
Thoảng như cơn mộng dữ
Còn một khúc thân tàn
Vinh danh ngày tháng cũ”
(Thơ Đỗ Tiến Đức)


Cali Today News - Đã lâu lắm mới có một đại nhạc hội qui tụ lực lượng nghệ sĩ thật hùng hậu. Đó là ĐẠI NHẠC HỘI CÁM ƠN ANH NGƯỜI THƯƠNG BINH VNCH nhằm mục đích gây quỹ trợ giúp Thương Phế Binh và Quả Phụ của QL/VNCH đã bị lãng quên sau khi cuộc chiến tranh kết thúc.

Từ gần mười năm nay, các đoàn thể và tôn giáo VN hải ngoại, nhất là Hội H. O. Cứu trợ TPB, đã có nhiều nỗ lực giúp anh em Thương Phế Binh và các bà quả phụ chiến sĩ VNCH, nhưng sự giúp sỡ thật tình mà nói, quá... khiêm nhường. Nhiều cựu chiến sĩ bị mất cả hai chân, nay tới tuổi già yếu mà gia đình không xoay xở kiếm sống được, gặp hoàn cảnh rất thương tâm. Đại nhạc hội CÁM ƠN ANH ngày 25 tháng 6 này sẽ là dịp để đồng bào vừa xem văn nghệ thoải mái, vừa là dịp tỏ chút tình với cựu chiến binh VNCH từng một thời oai hùng lẫm liệt xông xáo trận mạc chiến đấu bảo vệ chính nghĩa quốc gia.

Ca nhạc sĩ Nam Lộc, người đứng ra qui tụ văn nghệ sĩ tham dự, cho Việt Báo biết, có tới 20 nhạc sĩ, cả chục MC, và ngót 60 nam nữ ca sĩ đã hăng hái ghi tên tình nguyện đến giúp vui, trong nghĩa cữ vô vụ lợi này. Anh Nam Lộc nói, “đến giờ phút này tôi không dám nhận ghi danh nữa, vì thời gian một đại nhạc hội có hạn, mà hầu như nghệ sĩ nào cũng muốn đóng góp cho buổi văn nghệ giúp người chiến sĩ VNCH bị thương còn sống tại quê nhà”. Một số nghệ sĩ vì bận đi xa (theo lịch đã ấn định từ nhiều tháng trước) không về kịp trong ngày Chủ Nhật 25 tháng 6 này, đã liên lạc với anh Nam Lộc xin đóng góp tiền bạc, như các ca sĩ Thế Sơn, Thu Phương, Ý Lan, .v.v

Phải công nhận sự qui tụ nghệ sĩ lần này gồm các nghệ sĩ thuộc nhiều trung tâm nhạc khác nhau, đã nói lên tinh thần phục vụ cộng đồng, làm việc xã hội của nghệ sĩ, không có chuyện đặt quyền lợi cá nhân, trung tâm này nọ. Họ đến giúp vui bất vụ lợi, cũng như giới trẻ THSV đã hợp tác cùng Hội H.O. Cứu Trợ TPB và nhiều hội đoàn khác vậy.

Ca nhạc sĩ Nam Lộc đã từng qui tụ nghệ sĩ trong các nhạc hội xây Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ, gây quỹ giúp nạn nhân bão lụt, sóng thần, giúp VietAct chống buôn người, ..v.v bày tỏ cảm tưởng về đại nhạc hội Cám Ơn Anh này: “tất cả giới nghệ sĩ chúng tôi rất cảm động và hãnh diện được tham gia đại nhạc hội này. Những năm trước, nghệ sĩ chúng tôi góp tiếng hát vô nhạc hội gây quỹ cho Tượng Đài, là để biểu lộ lòng biết ơn với chiến sĩ đã khuất. Nay, đến với đại nhạc hội Cám Ơn Anh là biểu lộ lòng tri ân những chiến sĩ còn sống. Mỗi người một tấm lòng nhỏ, hy vọng được đồng bào hưởng ứng thiệt đông đảo, cùng nhau góp phần xoa dịu chút gì đó cho cuộc sống các chiến sĩ quân đội hiện mang thương tích trên người, những bà quả phụ có chồng hy sinh trong trận chiến.
Trong lúc đó,một trong nhiều MC đã ghi danh, (và là nữ MC được tiếng là có lối nói trên sân khấu lúc nào cũng dí dỏm pha chút hồn nhiên) , cô Nguyễn cao Kỳ Duyên bày tỏ với phái viên Việt Báo: “Các Thương Phế Binh VNCH tuy là những người không tên tuổi, có thể họ là binh nhất binh nhì thôi, nhưng sự đóng góp của họ tương đương với những người được vinh danh tên tuổi. Những chiến sĩ đã bỏ mình trong cuộc chiến, thời gian mươi năm trôi qua chắc nỗi đau khổ gia đình cũng đã nguôi ngoai trôi qua đi, còn những người thương tích tật nguyền, bị thua trận, có nhiều mặc cảm đe dọa, nên Duyên thấy Thương Phế Binh thật tội nghiệp hơn nhiều. Lúc đó tôi còn nhỏ, nhưng không cần phải sống, quen và tiếp xúc với họ, mà người nào có tình cảm thì đều hiểu hoàn cảnh và thương họ hơn. Càng ở xa, càng thương và xúc động hơn. Mỗi người một cách đóng góp, như mua vé` tham dự thật đông thật nhiều chẳng hạn...”


MC Kỳ Duyên cười rồi đưa ra một nhận xét ngộ nghĩnh: “Mà chú đồng ý với Duyên không? Là đàn ông VN mà khoác bộ đồ lính vào ai cũng đẹp cũng oai vệ cả, như bộ đồ Không quân, hải quân, bộ rằn ri..., Giả bộ như dù có xấu trai cũng trông đỡ xấu hơn, mà nếu đã đẹp lại càng đẹp hơn, oai hùng hơn nhiều !..”

Còn Doanh Doanh (ái nữ của nhà thơ Thái tú Hạp của báo Saigon Times, được mến mộ với giọng hát và lối diễn nhí nhảnh trẻ trung, nhất là nhạc Tàu) cho biết: “cháu đến với đại nhạc hội là một vinh dự, có dịp đóng góp vào cac sinh hoạt cộng đồng như cháu từng tham dự như các buổi văn nghệ gây quỹ xây tượng đài thuyền nhân, nhạc hội cứu trợ bão lụt, văn nghệ của Hội bạn Người Cùi, .v.v.Vả lại, ba cháu là chiến sĩ VNCH từng bị nhiều năm tù sau năm 1975, nên cháu hiểu được giá trị sự đóng góp cho xứ sở của các chú bác Thương Phế Binh vào cuộc chiến bảo vệ Tự Do...”


Giọng ca trầm ấm Nguyên Khang, trong số các nghệ sĩ tiên phong ghi danh trình diễn đại nhạc hội Cám Ơn Anh, bày tỏ: “đây là nhạc hội duy nhất được coi là rầm rộ, nhắm tới việc trực tiếp trao tận tay người Thương phế Binh còn ở lại VN. Họ đã góp công sức cho Tổ quốc như những vị anh hùng. Tôi tin tưởng đồng bào mình ở đây, dù có vật lộn cuộc sống khó khăn, vẫn đầy đủ sung sướng hơn đa số đồng bào bên VN, nhất là người Thương Phế Binh từng hy sinh cả cuộc đời cho lý tưởng Quốc gia. Bà con hãy mua vé nhiều nhiều hơn lên , rủ nhau đi đông để ủng hộ TPB và quả phụ VNCH”.

Còn MC Trịnh Hội, người luật sư trẻ năng nổ quen thuộc tên tuổi với đồng bào tỵ nạn từ Phi Luật Tân, và thường xuất hiện trên sân khấu Asia, khi được hỏi về động cơ nào thôi thúc anh đến với chương trình đại nhạc hội Cám Ơn Anh, anh trả lời ngắn gọn: “ Đây là một đóng góp cho những người kém may mắn !”

Ban tổ chức kêu gọi quý vị đồng hương ở khắp mọi nơi hưởng ứng vào quỹ cứu trợ đầy ý nghĩa này để thay vì giúp nhỏ giọt như lâu nay, chúng ta có thể tạo cho mỗi gia đình thương binh và quả phụ tử sĩ VNCH có một số vốn khá hơn hầu có phương tiện sống còn trong những tháng ngày cuối đời.


Chi phiếu xin ghi “ĐẠI NHẠC HỘI CÁM ƠN ANH” và gởi về địa chỉ:

Hội HO Cứu Trợ Thương Phế Binh và Quả Phụ VNCH
(hoặc The H.O. Invalids & Widows Relief Association)
P.O. Box 25554 Santa Ana, CA. 92799, USA
(Nguyễn Hùng Nhiên ghi nhận)
Khắp nơi hưởng ứng Ðại Nhạc Hội “Cám ơn anh, người thương phế binh Việt Nam Cộng Hòa” Saturday, June 03, 2006

Nguyên Huy ghi (Báo Người Việt -  Nam CA.)

“Cám ơn anh, người thương phế binh VNCH” là chủ đề của một đại nhạc hội tầm vóc với khoảng 70 ca nhạc sĩ ghi danh đóng góp. Nghệ sĩ Nam Lộc, người đứng tổ chức cho biết: “Từ tuần lễ vừa qua chúng tôi đã xin được “đóng” danh sách những anh chị em nghệ sĩ ghi danh trình diễn trong Ðại Nhạc Hội này vì sợ không đủ thời gian cho mọi ca sĩ trình diễn mặc dù thời gian được ấn định là 6 tiếng đồng hồ cho buổi Ðại Nhạc Hội gây quĩ giúp thương phế binh VNCH.”

Phải nói đây là một buổi tổ chức do cả ngàn bàn tay cùng góp vào. Ngoài anh chị em nghệ sĩ, chúng tôi còn được biết anh chị em trong Tổng Hội Sinh Viên VN Nam California cũng đang tất bật với công tác được phân chia là cùng với Trung Tâm Asia, đài truyền hình SBTN lo mọi thủ tục phép tắc để buổi tổ chức Ðại Nhạc Hội tại trung học Grande High School vào ngày Chủ Nhật 25 Tháng Sáu tới đây, cũng sẽ được diễn ra tưng bừng không kém những Hội Xuân Sinh Viên trong những năm qua cho đồng hương.

Chưa hết, chúng tôi cũng được biết hàng chục hội đoàn, ái hữu, cựu quân nhân... cũng đang mở rộng mạng lưới bán vé, vé chỉ có 10 đô la. Như Hội Cảnh Sát Quốc Gia đã bán gần hết 400 vé, Hội Nha Trang trên 100 vé, Liên Hội Cựu Chiến Sĩ có hơn một chục Hội Cựu Quân Nhân các quân binh chủng, mỗi hội nhận bán 300 vé và Tổng Hội Sinh Viên VN Nam California thì cũng có thể tiêu thụ hàng ngàn vé nữa.

Bên cạnh đó còn nhiều anh chị em cựu quân nhân QLVNCH nhận mang vé đi khắp nơi để rao cho đồng hương biết sắp có một Ðại Nhạc Hội để chúng ta cùng cất lên tiếng nói “Cám ơn anh, người thương binh VNCH.”

Vào buổi sáng hôm Thứ Bảy 3 Tháng Sáu vừa qua, chúng tôi thấy một nhóm cựu chiến binh VNCH đã tổ chức một địa điểm bán vé ngay tại Phước Lộc Thọ. Ðó là các anh Nguyễn Phán, Nguyễn Linh, Nguyễn Hàm, Ðinh Liêm và Nguyễn Ngọc San. Các anh, người thì lo liên lạc với chủ nhân khu Phước Lộc Thọ (anh Linh) để được phép bày một cái bàn, dựng một tấm panneau, người thì mời gọi, giải thích để đồng hương nhận định được công việc nào nên làm trước, nên cứu trợ ưu tiên, bổn phận nào của chúng ta đối với những chiến sĩ đã hy sinh cả một phần thân thể trong cuộc chiến bảo vệ tự do, an bình và hạnh phúc cho chúng ta trước đây... Các anh không ở ban tổ chức, nhưng đã góp những bàn tay vào việc tổ chức cũng như tất cả những hội đoàn đang nhận bán vé và cổ động đồng hương tham gia thật đông và cũng như tất cả chúng ta khi bỏ ra 10 đô la thể hiện tiếng nói của chúng ta “Cám ơn anh, người thương phế binh VNCH.”

Trong 15 phút dừng lại với các anh, chúng tôi đã ghi nhận được những nghĩa cử thật đẹp đối với người thương binh VNCH đang bị sống lay lất ở trong nước. Như một cựu quân nhân, ông Vũ Bắc mua 2 vé đưa cả tờ giấy trăm xin được “góp một bàn tay,” như cụ bà “xin không nêu danh tính” cũng nhận mua 2 vé dù “Ông nhà tôi đã mua 10 vé cho các cháu đi coi rồi.” Hay một vị trung niên khi mua vé, cho biết: “Tôi không phải là cựu quân nhân VNCH, nhưng thương phế binh VNCH đã là những chiến hữu của chúng tôi trên mặt trận chống Cộng, phải tìm mọi cách cứu trợ anh em chứ.”

Ðại Nhạc Hội “Cám ơn anh, người thương phế binh VNCH” do Hội H.O. Cứu Trợ TPB & Quả Phụ Tử Sĩ VNCH cùng nghệ sĩ Nam Lộc đứng ra tổ chức. Ðây là lần đầu tiên một công cuộc gây quĩ cho thương phế binh và quả phụ tử sĩ VNCH được tổ chức với một tầm vóc lớn rộng để tất cả đồng hương mọi giới người Việt cùng có thể cất lên tiếng nói biết ơn những người đã hy sinh cho sự an nguy, hạnh phúc của chúng ta trước đây. Mặc dầu Hội H.O. Cứu Trợ TPB & Quả Phụ Tử Sĩ VNCH do một nhóm khá đông anh chị em H.O. Nam California đứng ra thành lập và hoạt động âm thầm từ trên 10 năm nay nhưng sự quyên góp cũng chỉ trong vòng hạn chế và sự cứu trợ đã không đáp ứng được những thương đau quá lớn lao của những thương phế binh và quả phụ tử sĩ VNCH còn đang ở trong nước. Bà Hạnh Nhân, một cựu sĩ quan cấp Tá trong QLVNCH, đương kim hội trưởng đã tận tụy trong âm thầm từ hơn 10 năm nay lo cho anh em TPB & quả phụ tử sĩ, nói với chúng tôi: “Anh em thương binh bên nhà bảo nhau nên gửi đến cho chúng tôi gần cả 8,000 trường hợp xin được cứu trợ nên phải nhờ đến anh Nam Lộc đứng ra tổ chức cuộc gây quĩ này. Hy vọng sẽ có được một số tiền khả quan giải quyết phần nào những nhu cầu cấp thiết của anh em TPB và quả phụ tử sĩ ở bên nhà.”

Một Ðại Nhạc Hội với cả ngàn bàn tay tổ chức để đồng bào VN hải ngoại nói lên được tiếng nói chung là “Toàn dân Việt xin được cám ơn anh, người thương binh VNCH.”

Có ai lại không muốn cùng nói lên tiếng nói đó!

No comments:

Post a Comment